Thứ Hai, 4 tháng 11, 2013

Bình Tiên - Sơn Hải - Kê Gà có gì lạ? (P1)

Chuyến đi được bắt đầu từ 19h ngày 28.10.2013, bọn mình hướng về bến xe Miền Đông. Vé đặt trước đó qua điện thoại của nhà xe Quang Hạnh với hành lý kèm theo là chiếc Win100 mình vẫn đi - giá cước cho nó còn mắc hơn cả người (250k - 180k).

< Tấm ảnh đầu tiên của chuyến đi, trước đó lo vật lộn với đường xấu, trời lại còn tối nên quên bẳng.

Dù giờ xe chạy là 21h nhưng mình vẫn đi sớm do ngại kẹt xe. Chen chúc trên đường, mãi đến 20h, bọn này mới đến được bến. Do đã có kinh nghiệm rồi nên lần này vào BXMĐ chỉ mua vé 6k*, chuyện bốc vác con xế lên xe đò đã có nhà xe lo - xăng trong Win cũng chả còn bao nhiêu do mình đã dự tính trước.

< Nói chung, khi đến cua góc nhìn ra vịnh Cam Ranh thì đường đi khá oải, qua cầu Suối Nước Ngọt sẽ vào đoạn 'thiệt oải' như trong hình.

Dự định chuyến đi của mình sẽ trở lại Bình Tiên rồi theo con đường mới mở đi Vĩnh Hy, về Phan Rang. Tại đây sẽ tiếp tục đường ven biển đi Sơn Hải, vượt đồi cát Phước Dinh đi Mũi Dinh. Đường này tương lai sẽ phá núi mở đường kéo dài đến Cà Ná. Do biết chắn chắn đường chưa thể thông tuyến được nên mình sẽ gắng chạy đến đoạn cuối cùng, sau đó trở ra ngã 3 Sơn Hải, theo con đường đất nhỏ đi Bàu Ngư > ngang qua núi Chà Bang, qua thôn Chăm Play Răm để trở ra QL1 về Cà Ná.

< Các ảnh lờ mờ đầu ngày, mình phải nâng sáng chứ thiệt ra còn khá tối. Lúc chụp ảnh này, mình nhận ra mình đã vào con đường mới và bỏ qua mất đường vào Bình Tiên.

< Con đường xa xa phía trước dẫn ra vịnh Vĩnh Hy. Trước kia, muốn đến đây phải cắt rừng.

Cà Ná qua lại nhiều nhưng chưa ở ngày nào, thế nên chuyến ni sẽ nghỉ lại đây 1 ngày. Rời vùng biển đá đẹp có hạng của cả nước này, bọn mình sẽ theo cung đường ven biển đi Phan Rí, Hòa Thắng, Hòn Rơm và dự định sẽ ở lại khu Suối Nước - sau đó về TPHCM theo cung đường ven biển.
Nghe qua thì cũng thấy thường thôi, vậy nhưng 'đi một ngày đàng học một sàng khôn' - hóa ra có nhiều cái mình chưa biết do đến rồi nhưng vẫn bỏ sót.

< Mình leo lên một chỏm đá cao nhìn xuống phía dưới, bạn có nhìn thấy nàng Win và nàng 'bà xã' trong hình không?

< Hướng ngược lại zoom gần có thể nhìn thấy bãi đá dưới cùng của biển Bình Tiên, nơi mà bọn này 'đốt' rất nhiều thời gian tại đây trong chuyến đầu.

Quay về chuyến đi: Trở ngại bắt đầu khi đối diện chiếc xe Quang Hạnh mà mình sẽ đi: vé chỗ có sẳn như đã đặt trước nhưng vé cho con xế kèm theo thì... không! Nhà xe đề nghị mình dời qua chuyến sau (trễ hơn 1 tiếng) hoặc 'người đi trước, xe ra sau'. Mình không chấp nhận.

< Lên đường tiếp thôi, đây là ảnh chụp theo cung cách 'ngoái nhìn lại'. Lúc này vẫn chưa có giọt cà phê đầu ngày nào trong bụng, sẽ uống khi đến Vĩnh Hy vậy.

Vậy là 'nửa kia' vào khu phòng vé BXMĐ: hóa ra không đi xe này thì cũng còn rất nhiều chọn lựa khác, xuất bến ngay sau đó. Nửa kia chọn xe Cúc Tùng: chuyến xuất phát 20h30, đồng giá mình đã dự định. Thế là vé mua cái cụp, người và Win đều lên xe - người giường nằm dưới, Win thì vào hầm... và xe cũng lên đường!

< Bình minh hôm nay thật đẹp, liệu có hứa hẹn một ngày đẹp không kém? Cái này chỉ có Trời biết thôi.

Xe tốt, WC... tịt ngòi, các dây bảo hiểm đều mất khoen cài... nhưng thường thì các xe vẫn vậy, đành chịu thôi.
Do mùa cuối năm nên giường trống khá nhiều khiến nhà xe liên tục tấp vào lề đường bắt khách lia lịa giai đoạn đầu để đắp đầy các giường trống và ít tấm nệm trải sàn nhưng phải thông cảm với họ, cũng chỉ vì nồi cơm.
< Quanh co, ngoằn ngoèo là chuyện dĩ nhiên khi đi đường ven núi và biển. Tuy nhiên độ dốc đoạn BT - VH vừa phải.

Khác với những nhà xe khác, xe Cúc Tùng chuyến này chạy suốt đêm không ghé quán đêm nào ngoại trừ lần ghé... vệ đường để hành khách 'yêu quý' xuống WC 'thiên nhiên'. Vậy nhưng do chạy tốc độ không quá nhanh nên mãi đến 4h sáng mới đến Mỹ Thanh: cái thôn nhỏ gần đầu đường vô Bình Tiên - Bình Lập.

< Đến đoạn trước kia có đường mòn xuống biển Bình Tiên. Tuy nhiên sau khi làm đường rồi thì lối mòn bị chôn lấp...

Nhà xe đậu ngay cây xăng để mình đổ nhiên liệu. Sau khi cho nàng Win uống rồi thì bọn mình ghé chợ Mỹ Thanh ăn qua loa buổi sáng (giá rất bèo) rồi chạy vào Bình Tiên.

< Lối mòn xuống biển Bình Tiên ở phía dưới cùng. 'Nửa kia' đang khám phá: chỉ đi bộ xuống được thôi.

< Nhưng nếu lội bộ xuống thì con xế phải vứt ở đây. Bình Tiên ngày xưa thì chuyện này hoàn toàn có thể còn ngày nay thì... không biết. Vậy nên ngắm đã rồi đi.

< Quanh co đường đi như đường đời...

Cảnh xưa còn đường vào vẫn vậy: khúc khuỷu quanh co với nhiều ổ gà. Nửa kia ngồi phía sau soi thêm đèn pin để thấy đường lái do trời vẫn còn tối đen. Tối đến mức thấy lờ mờ nhà trọ Thanh Bình mới nhưng Đại Huy ngày xưa chả thấy đâu, có lẽ do chăm chú tránh... ổ gà nên vượt qua lúc nào không rõ.
< Chạy và dừng là chuyện quen rồi, chỉ để ngắm cho thỏa mắt.

Từ đoạn qua UBND xã Cam Lập thì đường được mở rộng nhưng xấu tệ, đầy đất đá. Nhấp nhô tới mức mình mãi chăm chú lái xe tránh đá trong bóng đêm, qua ngã 3 Bình Lập hồi nào cũng chả biết! Qua cầu Suối Nước Ngọt thêm một đoạn nữa thì bà xã buộc phải xuống đi bộ, còn mình vật lộn với con xế chở hành lý nặng gắng tìm đường chen bánh xe để bò. Loay hoay, vượt qua ngã 3 đường xuống Bình Tiên cũng không rõ. Mà chú ý sao được vì trời tối quá trong khi con đường bị cày xới lung tung hố to hố nhỏ (đang nâng cấp đường Bình Tiên - Hiệp Kiết - 8,213 km) do thi công quá chậm.

< Đến cầu Suối Nước Ngọt: đây là cây cầu bắt qua dòng suối nhỏ dẫn từ một góc vườn Quốc Gia Núi Chúa chạy thẳng ra biển.
Vị trí tại đây.

< Dòng suối đây, ở hướng Tây với dòng nước trong khe.

Vừa tối, vừa vật lộn với đường nên cũng chả chụp được tấm ảnh nào, mãi đến khi ánh bình mình lấp ló ở chân trời thì 2 cái máy ảnh mới được móc ra, chừng ấy thì cũng đã qua hết đoạn gian khó. Đến khi thấy mặt đường tốt lên rồi, mình mới nhận ra là đang ở trên con đường mới, biển Bình Tiên phía dưới kia!
Trở lại con đường kinh khủng khi nãy để xuống vùng biển xưa? Chắc không ổn rồi, mình nhớ trước kia có con đường đất từ cuối bãi Bình Tiên thông lên đường mới, thôi ta chạy tới đó rồi rẽ xuống biển vậy.

< Cạnh suối là một dãy các hốc và lối mòn - hốc có đến bốn cái.

Đoạn mới Bình Tiên Vĩnh Hy thì quá tuyệt vời, xe cứ chạy phon phon! Dừng lại vài đoạn ngắm cảnh vật bình minh rồi mình nhận ra con đường mòn xuống cuối bãi Bình Tiên đã bị đất đá lấp mất: người có thể leo xuống được nhưng xe thì chịu thua! Vậy là không thể tái ngộ lại vùng biển hoang sơ này...

< Ngay lối mòn đầu tiên có 'bàn thờ' Phật chắc của thợ làm cầu hay thợ rừng. Nhang không còn nên họ thế bằng thuốc lá.

< Tiếng suối róc rách...

... Tuy nhiên từ trên cao, mình cũng nhận thấy các dãy nhà chạy ven con đường nhỏ song song biển đã giải tỏa sạch không còn dấu vết nào, dân ở đây đã vào khu tái định cư phía xa kia. Còn khu đất biển vẫn bỏ không: khu du lịch được phê duyệt chưa hề thấy động tĩnh gì cả - chờ thời, chờ tiền hay chờ gì đó chỉ có Trời biết, tòm lại bây giờ biển Bình Tiên trở lại thời kỳ 'vô cùng hoang sơ'.
< Còn nàng Win thì im lìm lắng nghe...
Đường không bóng người do khúc tầy hoầy dưới Bình Tiên.

Đường Bình Tiên - Vĩnh Hy rất thưa xe, đơn giản do đoạn dưới kinh khủng quá. Hiếm hoi mới thấy được một chiếc xe du lịch chạy xuống: khúc này chạy êm xuống nhưng đến khúc 'trời ơi' sẽ biết mùi khổ ải đây!
< Hiện đại ở con đường, còn cảnh vật chung quanh vẫn hoang sơ - bọn mình thích những nơi này.

< Chạy thêm đoạn ngắn nữa là thấy bãi biển, nơi Suối nước gặp đại dương, cũng là nơi mà bọn mình từng cắt rừng thưa để đến cách này 3 năm.
Vị trí nhìn tại đây.

< Mình đây, qua vài năm bổng thấy thêm già, may mà vẫn còn hứng đi - lại tiếc vì cơ hội đi cũng không nhiều như xưa.

Chạy một đổi đến cầu Suối Nước, đây là cây cầu vượt con suối đổ ra biển - nơi có một bãi đá và biển khá đẹp mà trong chuyến 'Sáu ngày dzọc nát Bình Tiên' bọn mình đã đến. Lúc ấy phải cắt rừng thưa, lúc ấy con suối bị ô nhiễm do vữa đá người ta làm đường. Giờ đây thì như bạn thấy: đẹp đó chứ?
Vậy nhưng trên đoạn Bình Tiên Vĩnh Hy vẫn còn nhiều bãi biển đẹp khác mà những phần sau mình sẽ có dịp hội ngộ, bạn chờ xem nhé.

< Vị trí này rõ ràng đẹp hơn ngày xưa nhiều.

< Vậy nhưng cái 'cảm giác' phượt ngày xưa có còn đầy đủ như ngày ấy không?...

* Nếu đem xe máy theo xe đò, khi vào BXMĐ: bạn phải mua vé 20k gọi là 'phí bốc vác'. Đây là cái phí vô lý với chính bạn và cả nhà xe bạn sẽ đi. Đóng phí để nhân viên bến xe hút sạch xăng trong xe của bạn, phí để họ tháo bánh trước (thật ra không cần tháo bánh, họ vẽ chuyện ra thôi) và nhấc xe đưa vào hầm xe khách.
Tốt nhất: bạn chỉ châm xăng vừa đủ để đến BXMĐ, mua vé 'chở hàng' 6k vào bến, tháo kiếng chiếu hậu, khóa xăng... rồi để lơ xe lo chuyện đưa vào hầm.
Nhà xe cũng ủng hộ chuyện này đấy, họ cũng thấy rõ cái phí vô lý kia.

Còn Tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10




DDDD

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến